元日马上二绝 其一

作者:李适 朝代:明代诗人
元日马上二绝 其一原文
桃花落后蚕齐浴,竹(...)
分句分析  “他乡复行役,驻马别孤坟。”既在他乡复值行役之中,公事在身,行色匆匆。尽管如此,诗人还是驻马暂留,来到孤坟前,向亡友致哀。先前堂堂宰相之墓,如今已是茕茕“孤坟”,表现了房琯晚年的坎坷和身后的凄凉。  “近泪无干土,低空有断云。”“无干土”的缘由是“近泪”。诗人在坟前洒下许多伤悼之泪,以至于身旁周围的土都湿润了。诗人哭墓之哀,似乎使天上的云也不忍离去。天低云断,空气里都带着愁惨凝滞之感,使诗人倍觉寂寥哀伤。  “对棋陪谢傅,把剑觅徐君。”诗人下句则用了另一典故。《说苑》载:吴季札聘(...)
此诗写闺怨离愁,诗中刻画了一个独守空闺、愁思难寐、徘徊辗转的闺中女子形象。其愁由明月引起。“隔千里兮共明月”(谢庄《月赋》)。夜深人静,孤寂难耐的时候,月光皎洁照耀着床帐。原本“忧愁不能寐”,月光的照临更勾起若许的情思,只好披衣而起,徘徊于闺室。开头两联,就形象生动地把一个辗转徘徊的孤闺女子亮相于明月清辉之中。第三联:(...)
在两宋时代,《归去来兮辞》被人们所再发现、再认识。欧阳修说:“晋无文章,唯陶渊明《归去来辞》而已。”宋庠说:“陶公《归来》是南北文章之绝唱。”评量了此辞在文学史上的重要地位。李格非说:“《归去来辞》,沛然如肺腑中流出,殊不见有斧凿痕。”朱熹说:“其词意夷旷萧散,虽托楚声,而无尤怨切蹙之病。”(上引文见陶澍集注(...)
《答客难》是东方朔晚年的作品。他从二十岁负才自荐 可以为天子大臣以来近四十年间,虽然 武帝既招英俊,程其器能,用之如不及。时方外事胡、越,内兴制度,国家多事,自公孙弘以下至司马迁皆奉(...)
词的下片写这个女了沉浸于相思之中。“日正长时春梦短,燕交飞处柳烟低”,意思是说:既然春心已经萌动,那么只有到午梦中去会心上人,以疗爱情的饥渴,可是春梦又偏偏是那么短促,心上人杳无踪影,唯见双燕交飞,烟柳低垂。燕双飞,使人想到自身的独守空闺,徒添相思;烟柳低垂,又使人更生离愁。“垂杨只解惹春风,如何系得行人住。”说明这(...)
,今日得观大人尊颜,是老拙之万幸也。您两个员外,且一壁有者。俺二人登山涉水,与君仲特来庆美,又无甚羊酒花红,真一对虚头油嘴。自家王伴哥便是,这个是兄弟白厮赖,与俺两个,是出名的旧油嘴。今有蔡顺,取至京师,俺两个也来与他作贺。俺是精光棍,又无个驴儿骑,一路上则是步行。我若走的困了,着兄弟背着我走;兄弟走的困了,我大棍子赶着他跑。你可怎生不背他?我管他死么?得也么?这厮没天理。今日大人在相府中安排筵宴,与蔡顺一家儿庆贺,又说加官赐赏。兄弟,俺偌远的走这一遭,是要口赛要吃。今日我吃的醉了。哥,你若不背着我走,我把耳朵都咬掉了你的。得也么?可早来到相府门首也。兀那小张儿,报复去,道有白厮赖、王伴哥来了也。理会的。报的大人得知:有白厮赖、王伴哥来见大人。着他过来。理会的。过去。老大儿,小人来了也,有甚么东西,拿来先吃着耍儿。且一壁有者。幸能子孝为良器,祖宗光显感洪恩。老夫蔡宁是也,这个是我夫人延氏,这个是媳妇润莲。为因延岑举荐蔡顺为官,谢天恩可怜,将俺全家儿都取到京师。今日大人在相府中安排筵宴,与俺庆贺,就加官赐赏。可早来到也。令人报复去,道有蔡顺家属来了也。理会的。报的大人得知:有蔡顺家属来了也。道有请。理会的。有请。老汉三口儿家属,来见大人。蔡员外,您且一壁有者。令人门首觑者,若蔡顺来时,报复我知道。理会的。小生蔡顺是也。有延岑哥哥,到于朝中,因此人文武兼济,弓马熟闲,圣人见喜,重赏加官,哥哥就举荐小生。谢圣恩可怜,将我一家儿,都取到京师。今日大人在相府中安排筵宴,与小生全家儿庆贺,加官赐赏,须索走一遭去。谁想有今日也?
①苦空:佛教认为生老病死为四苦,又有“四大皆空”之说。《维摩经·弟子品》:“五受阴洞达空无所起,是苦义;诸法究竟无所有,是空义。” ②剑头唯一吷:《庄子·则阳》:“夫吹筦者,犹有嗃也;吹剑首者,吷而已矣。”意思是吹箫管能发出较大的声音,如吹剑环上的小孔,就只能发出细微的声音。③焦谷:烧焦的谷子。典出《维摩经·观众生品》:“如焦谷芽,如石女儿。”颖:带芒的穗。作者在这里是说,僧人求空寂灭,是其本份,没什么大惊小怪的,也并不新奇。④蔚炳:指文采华美。这两句的意思是:你作(...)
《涉江采芙蓉》是一首写别的情诗。在古代封建社会里,生活是很简单的,最密切的人与人之间的关系是夫妻朋友关系,由于战争、徭役和仕宦,这种亲密关系往往长期被截断。更由于当时交通不便,书信无法往来,相隔两地音信全无,就成为许多人私生活中最伤心的事。因此中国古典诗词有很大一部分都是表达别离情绪的,就主题来说,这首诗是很典型的。
分句分析  “他乡复行役,驻马别孤坟。”既在他乡复值行役之中,公事在身,行色匆匆。尽管如此,诗人还是驻马暂留,来到孤坟前,向亡友致哀。先前堂堂宰相之墓,如今已是茕茕“孤坟”,表现了房琯晚年的坎坷和身后的凄凉。  “近泪无干土,低空有断云。”“无干土”的缘由是“近泪”。诗人在坟前洒下许多伤悼之泪,以至于身旁周围的土都湿润了。诗人哭墓之哀,似乎使天上的云也不忍离去。天低云断,空气里都带着愁惨凝滞之感,使诗人倍觉寂寥哀伤。  “对棋陪谢傅,把剑觅徐君。”诗人下句则用了另一典故。《说苑》载:吴季札聘(...)
此诗写闺怨离愁,诗中刻画了一个独守空闺、愁思难寐、徘徊辗转的闺中女子形象。其愁由明月引起。“隔千里兮共明月”(谢庄《月赋》)。夜深人静,孤寂难耐的时候,月光皎洁照耀着床帐。原本“忧愁不能寐”,月光的照临更勾起若许的情思,只好披衣而起,徘徊于闺室。开头两联,就形象生动地把一个辗转徘徊的孤闺女子亮相于明月清辉之中。第三联:(...)
元日马上二绝 其一拼音解读
táo huā luò hòu cán qí yù ,zhú (...)
fèn jù fèn xī   “tā xiāng fù háng yì ,zhù mǎ bié gū fén 。”jì zài tā xiāng fù zhí háng yì zhī zhōng ,gōng shì zài shēn ,háng sè cōng cōng 。jìn guǎn rú cǐ ,shī rén hái shì zhù mǎ zàn liú ,lái dào gū fén qián ,xiàng wáng yǒu zhì āi 。xiān qián táng táng zǎi xiàng zhī mù ,rú jīn yǐ shì qióng qióng “gū fén ”,biǎo xiàn le fáng gùn wǎn nián de kǎn kě hé shēn hòu de qī liáng 。  “jìn lèi wú gàn tǔ ,dī kōng yǒu duàn yún 。”“wú gàn tǔ ”de yuán yóu shì “jìn lèi ”。shī rén zài fén qián sǎ xià xǔ duō shāng dào zhī lèi ,yǐ zhì yú shēn páng zhōu wéi de tǔ dōu shī rùn le 。shī rén kū mù zhī āi ,sì hū shǐ tiān shàng de yún yě bú rěn lí qù 。tiān dī yún duàn ,kōng qì lǐ dōu dài zhe chóu cǎn níng zhì zhī gǎn ,shǐ shī rén bèi jiào jì liáo āi shāng 。  “duì qí péi xiè fù ,bǎ jiàn mì xú jun1 。”shī rén xià jù zé yòng le lìng yī diǎn gù 。《shuō yuàn 》zǎi :wú jì zhá pìn (...)
cǐ shī xiě guī yuàn lí chóu ,shī zhōng kè huà le yī gè dú shǒu kōng guī 、chóu sī nán mèi 、pái huái niǎn zhuǎn de guī zhōng nǚ zǐ xíng xiàng 。qí chóu yóu míng yuè yǐn qǐ 。“gé qiān lǐ xī gòng míng yuè ”(xiè zhuāng 《yuè fù 》)。yè shēn rén jìng ,gū jì nán nài de shí hòu ,yuè guāng jiǎo jié zhào yào zhe chuáng zhàng 。yuán běn “yōu chóu bú néng mèi ”,yuè guāng de zhào lín gèng gōu qǐ ruò xǔ de qíng sī ,zhī hǎo pī yī ér qǐ ,pái huái yú guī shì 。kāi tóu liǎng lián ,jiù xíng xiàng shēng dòng dì bǎ yī gè niǎn zhuǎn pái huái de gū guī nǚ zǐ liàng xiàng yú míng yuè qīng huī zhī zhōng 。dì sān lián :(...)
zài liǎng sòng shí dài ,《guī qù lái xī cí 》bèi rén men suǒ zài fā xiàn 、zài rèn shí 。ōu yáng xiū shuō :“jìn wú wén zhāng ,wéi táo yuān míng 《guī qù lái cí 》ér yǐ 。”sòng xiáng shuō :“táo gōng 《guī lái 》shì nán běi wén zhāng zhī jué chàng 。”píng liàng le cǐ cí zài wén xué shǐ shàng de zhòng yào dì wèi 。lǐ gé fēi shuō :“《guī qù lái cí 》,pèi rán rú fèi fǔ zhōng liú chū ,shū bú jiàn yǒu fǔ záo hén 。”zhū xī shuō :“qí cí yì yí kuàng xiāo sàn ,suī tuō chǔ shēng ,ér wú yóu yuàn qiē cù zhī bìng 。”(shàng yǐn wén jiàn táo shù jí zhù (...)
《dá kè nán 》shì dōng fāng shuò wǎn nián de zuò pǐn 。tā cóng èr shí suì fù cái zì jiàn kě yǐ wéi tiān zǐ dà chén yǐ lái jìn sì shí nián jiān ,suī rán wǔ dì jì zhāo yīng jun4 ,chéng qí qì néng ,yòng zhī rú bú jí 。shí fāng wài shì hú 、yuè ,nèi xìng zhì dù ,guó jiā duō shì ,zì gōng sūn hóng yǐ xià zhì sī mǎ qiān jiē fèng (...)
cí de xià piàn xiě zhè gè nǚ le chén jìn yú xiàng sī zhī zhōng 。“rì zhèng zhǎng shí chūn mèng duǎn ,yàn jiāo fēi chù liǔ yān dī ”,yì sī shì shuō :jì rán chūn xīn yǐ jīng méng dòng ,nà me zhī yǒu dào wǔ mèng zhōng qù huì xīn shàng rén ,yǐ liáo ài qíng de jī kě ,kě shì chūn mèng yòu piān piān shì nà me duǎn cù ,xīn shàng rén yǎo wú zōng yǐng ,wéi jiàn shuāng yàn jiāo fēi ,yān liǔ dī chuí 。yàn shuāng fēi ,shǐ rén xiǎng dào zì shēn de dú shǒu kōng guī ,tú tiān xiàng sī ;yān liǔ dī chuí ,yòu shǐ rén gèng shēng lí chóu 。“chuí yáng zhī jiě rě chūn fēng ,rú hé xì dé háng rén zhù 。”shuō míng zhè (...)
,jīn rì dé guān dà rén zūn yán ,shì lǎo zhuō zhī wàn xìng yě 。nín liǎng gè yuán wài ,qiě yī bì yǒu zhě 。ǎn èr rén dēng shān shè shuǐ ,yǔ jun1 zhòng tè lái qìng měi ,yòu wú shèn yáng jiǔ huā hóng ,zhēn yī duì xū tóu yóu zuǐ 。zì jiā wáng bàn gē biàn shì ,zhè gè shì xiōng dì bái sī lài ,yǔ ǎn liǎng gè ,shì chū míng de jiù yóu zuǐ 。jīn yǒu cài shùn ,qǔ zhì jīng shī ,ǎn liǎng gè yě lái yǔ tā zuò hè 。ǎn shì jīng guāng gùn ,yòu wú gè lǘ ér qí ,yī lù shàng zé shì bù háng 。wǒ ruò zǒu de kùn le ,zhe xiōng dì bèi zhe wǒ zǒu ;xiōng dì zǒu de kùn le ,wǒ dà gùn zǐ gǎn zhe tā pǎo 。nǐ kě zěn shēng bú bèi tā ?wǒ guǎn tā sǐ me ?dé yě me ?zhè sī méi tiān lǐ 。jīn rì dà rén zài xiàng fǔ zhōng ān pái yàn yàn ,yǔ cài shùn yī jiā ér qìng hè ,yòu shuō jiā guān cì shǎng 。xiōng dì ,ǎn ruò yuǎn de zǒu zhè yī zāo ,shì yào kǒu sài yào chī 。jīn rì wǒ chī de zuì le 。gē ,nǐ ruò bú bèi zhe wǒ zǒu ,wǒ bǎ ěr duǒ dōu yǎo diào le nǐ de 。dé yě me ?kě zǎo lái dào xiàng fǔ mén shǒu yě 。wū nà xiǎo zhāng ér ,bào fù qù ,dào yǒu bái sī lài 、wáng bàn gē lái le yě 。lǐ huì de 。bào de dà rén dé zhī :yǒu bái sī lài 、wáng bàn gē lái jiàn dà rén 。zhe tā guò lái 。lǐ huì de 。guò qù 。lǎo dà ér ,xiǎo rén lái le yě ,yǒu shèn me dōng xī ,ná lái xiān chī zhe shuǎ ér 。qiě yī bì yǒu zhě 。xìng néng zǐ xiào wéi liáng qì ,zǔ zōng guāng xiǎn gǎn hóng ēn 。lǎo fū cài níng shì yě ,zhè gè shì wǒ fū rén yán shì ,zhè gè shì xí fù rùn lián 。wéi yīn yán cén jǔ jiàn cài shùn wéi guān ,xiè tiān ēn kě lián ,jiāng ǎn quán jiā ér dōu qǔ dào jīng shī 。jīn rì dà rén zài xiàng fǔ zhōng ān pái yàn yàn ,yǔ ǎn qìng hè ,jiù jiā guān cì shǎng 。kě zǎo lái dào yě 。lìng rén bào fù qù ,dào yǒu cài shùn jiā shǔ lái le yě 。lǐ huì de 。bào de dà rén dé zhī :yǒu cài shùn jiā shǔ lái le yě 。dào yǒu qǐng 。lǐ huì de 。yǒu qǐng 。lǎo hàn sān kǒu ér jiā shǔ ,lái jiàn dà rén 。cài yuán wài ,nín qiě yī bì yǒu zhě 。lìng rén mén shǒu qù zhě ,ruò cài shùn lái shí ,bào fù wǒ zhī dào 。lǐ huì de 。xiǎo shēng cài shùn shì yě 。yǒu yán cén gē gē ,dào yú cháo zhōng ,yīn cǐ rén wén wǔ jiān jì ,gōng mǎ shú xián ,shèng rén jiàn xǐ ,zhòng shǎng jiā guān ,gē gē jiù jǔ jiàn xiǎo shēng 。xiè shèng ēn kě lián ,jiāng wǒ yī jiā ér ,dōu qǔ dào jīng shī 。jīn rì dà rén zài xiàng fǔ zhōng ān pái yàn yàn ,yǔ xiǎo shēng quán jiā ér qìng hè ,jiā guān cì shǎng ,xū suǒ zǒu yī zāo qù 。shuí xiǎng yǒu jīn rì yě ?
①kǔ kōng :fó jiāo rèn wéi shēng lǎo bìng sǐ wéi sì kǔ ,yòu yǒu “sì dà jiē kōng ”zhī shuō 。《wéi mó jīng ·dì zǐ pǐn 》:“wǔ shòu yīn dòng dá kōng wú suǒ qǐ ,shì kǔ yì ;zhū fǎ jiū jìng wú suǒ yǒu ,shì kōng yì 。” ②jiàn tóu wéi yī jué :《zhuāng zǐ ·zé yáng 》:“fū chuī guǎn zhě ,yóu yǒu hè yě ;chuī jiàn shǒu zhě ,jué ér yǐ yǐ 。”yì sī shì chuī xiāo guǎn néng fā chū jiào dà de shēng yīn ,rú chuī jiàn huán shàng de xiǎo kǒng ,jiù zhī néng fā chū xì wēi de shēng yīn 。③jiāo gǔ :shāo jiāo de gǔ zǐ 。diǎn chū 《wéi mó jīng ·guān zhòng shēng pǐn 》:“rú jiāo gǔ yá ,rú shí nǚ ér 。”yǐng :dài máng de suì 。zuò zhě zài zhè lǐ shì shuō ,sēng rén qiú kōng jì miè ,shì qí běn fèn ,méi shí me dà jīng xiǎo guài de ,yě bìng bú xīn qí 。④wèi bǐng :zhǐ wén cǎi huá měi 。zhè liǎng jù de yì sī shì :nǐ zuò (...)
《shè jiāng cǎi fú róng 》shì yī shǒu xiě bié de qíng shī 。zài gǔ dài fēng jiàn shè huì lǐ ,shēng huó shì hěn jiǎn dān de ,zuì mì qiē de rén yǔ rén zhī jiān de guān xì shì fū qī péng yǒu guān xì ,yóu yú zhàn zhēng 、yáo yì hé shì huàn ,zhè zhǒng qīn mì guān xì wǎng wǎng zhǎng qī bèi jié duàn 。gèng yóu yú dāng shí jiāo tōng bú biàn ,shū xìn wú fǎ wǎng lái ,xiàng gé liǎng dì yīn xìn quán wú ,jiù chéng wéi xǔ duō rén sī shēng huó zhōng zuì shāng xīn de shì 。yīn cǐ zhōng guó gǔ diǎn shī cí yǒu hěn dà yī bù fèn dōu shì biǎo dá bié lí qíng xù de ,jiù zhǔ tí lái shuō ,zhè shǒu shī shì hěn diǎn xíng de 。
fèn jù fèn xī   “tā xiāng fù háng yì ,zhù mǎ bié gū fén 。”jì zài tā xiāng fù zhí háng yì zhī zhōng ,gōng shì zài shēn ,háng sè cōng cōng 。jìn guǎn rú cǐ ,shī rén hái shì zhù mǎ zàn liú ,lái dào gū fén qián ,xiàng wáng yǒu zhì āi 。xiān qián táng táng zǎi xiàng zhī mù ,rú jīn yǐ shì qióng qióng “gū fén ”,biǎo xiàn le fáng gùn wǎn nián de kǎn kě hé shēn hòu de qī liáng 。  “jìn lèi wú gàn tǔ ,dī kōng yǒu duàn yún 。”“wú gàn tǔ ”de yuán yóu shì “jìn lèi ”。shī rén zài fén qián sǎ xià xǔ duō shāng dào zhī lèi ,yǐ zhì yú shēn páng zhōu wéi de tǔ dōu shī rùn le 。shī rén kū mù zhī āi ,sì hū shǐ tiān shàng de yún yě bú rěn lí qù 。tiān dī yún duàn ,kōng qì lǐ dōu dài zhe chóu cǎn níng zhì zhī gǎn ,shǐ shī rén bèi jiào jì liáo āi shāng 。  “duì qí péi xiè fù ,bǎ jiàn mì xú jun1 。”shī rén xià jù zé yòng le lìng yī diǎn gù 。《shuō yuàn 》zǎi :wú jì zhá pìn (...)
cǐ shī xiě guī yuàn lí chóu ,shī zhōng kè huà le yī gè dú shǒu kōng guī 、chóu sī nán mèi 、pái huái niǎn zhuǎn de guī zhōng nǚ zǐ xíng xiàng 。qí chóu yóu míng yuè yǐn qǐ 。“gé qiān lǐ xī gòng míng yuè ”(xiè zhuāng 《yuè fù 》)。yè shēn rén jìng ,gū jì nán nài de shí hòu ,yuè guāng jiǎo jié zhào yào zhe chuáng zhàng 。yuán běn “yōu chóu bú néng mèi ”,yuè guāng de zhào lín gèng gōu qǐ ruò xǔ de qíng sī ,zhī hǎo pī yī ér qǐ ,pái huái yú guī shì 。kāi tóu liǎng lián ,jiù xíng xiàng shēng dòng dì bǎ yī gè niǎn zhuǎn pái huái de gū guī nǚ zǐ liàng xiàng yú míng yuè qīng huī zhī zhōng 。dì sān lián :(...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

此诗写闺怨离愁,诗中刻画了一个独守空闺、愁思难寐、徘徊辗转的闺中女子形象。其愁由明月引起。“隔千里兮共明月”(谢庄《月赋》)。夜深人静,孤寂难耐的时候,月光皎洁照耀着床帐。原本“忧愁不能寐”,月光的照临更勾起若许的情思,只好披衣而起,徘徊于闺室。开头两联,就形象生动地把一个辗转徘徊的孤闺女子亮相于明月清辉之中。第三联:(...)
词句 郭给事:郭承嘏,字复卿。“给事”,即给事中,是(...)
词的下片写这个女了沉浸于相思之中。“日正长时春梦短,燕交飞处柳烟低”,意思是说:既然春心已经萌动,那么只有到午梦中去会心上人,以疗爱情的饥渴,可是春梦又偏偏是那么短促,心上人杳无踪影,唯见双燕交飞,烟柳低垂。燕双飞,使人想到自身的独守空闺,徒添相思;烟柳低垂,又使人更生离愁。“垂杨只解惹春风,如何系得行人住。”说明这(...)

相关赏析

颔联承上,写佳日兴会,形象鲜明。出句与对句分写登高与饮酒两个场面。“遨欢”、“促饮”二语,道出了高朋满座、觥筹交错的盛况。“任落风前帽”一句活用典故。《晋书·孟嘉传》:“孟嘉为桓温参军,九日游龙山,风至,吹嘉帽,温命孙盛为文嘲之。”古人把此事作为风流美事,杜甫曾反其意而用之:“羞将短发还吹帽,笑倩旁人为正冠。”(《九日蓝田崔氏庄》)甚为宋人所激赏。宋祁又反杜诗之意。一用“羞”,一用“住”;一沉郁,一洒脱。显示心境不同,诗境亦不同。“争吹酒上花”,意谓争饮菊花酒。重阳节登山饮菊花酒是自古以来的传统雅事。“任落”、“争吹”两词相反相成。诗人兴会淋漓之状毕现。
存念长在心,展转无停音。可怜清爽夜,静听秋蝉吟。
上片,“去年秋,今年秋”言时光年复一年。“湖上人家乐复忧”,看去似乎泛指西湖一带人民生活变化,实际上是指贾似道,他生长在西湖,长期在这里为官,且有别墅“后乐园”在这里。往日,他青云直上,终日荒淫,得意、专横,何其乐也,今天,他竟遭可耻可悲的下场,又何其忧也,所以云“乐复忧”。接着用“西湖依旧流”作为反衬,大自然江山依旧,然而人事全非,显示历史无情。(...)
湖上风来波浩(...)
诗所写的是梦不成之后之所感、所见、所闻的情景。全诗象是几种衔接紧密的写景镜头,表现了女主人公的心理活动和思想感情。冰簟、银床、碧空、明月、轻云,南雁、潇湘,以至于月光笼罩下的玉楼,组成了一组离人幽怨的秋夜图,渲染了一种和主人公离怨情绪统一和谐的情调和(...)

作者介绍

李适 李适唐德宗李适(kuò)(742年5月27日―805年2月25日),唐代宗李豫长子,唐朝第九位皇帝(除武则天和唐殇帝以外),在位二十六年(779年6月12日―805年2月25日)。李适在位前期,以强明自任,坚持信用文武百官,严禁宦官干政,用杨炎为相,废租庸调制,改行“两税法”,颇有一番中兴气象。后任用卢杞等,政局转坏。贞元二十一年(805年),李适于会宁殿驾崩,享寿六十四岁。谥号神武孝文皇帝,庙号德宗,葬于崇陵。李适善属文,尤工于诗。《全唐诗》录有其诗。

元日马上二绝 其一原文,元日马上二绝 其一翻译,元日马上二绝 其一赏析,元日马上二绝 其一阅读答案,出自李适的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.wordpresssuperinstaller.com/VAWj7b/nJDJAtW.html